Chồng đặt bàn ăn tối với nh;ân t;ình, tôi đặt ngay bàn bên cạnh và mời một người tới khiến anh ta x/ấ/u h/ổ tới cuối đời…

Chồng đặt bàn ăn tối với nh;ân t;ình, tôi đặt ngay bàn bên cạnh và mời một người tới khiến anh ta x/ấ/u h/ổ tới cuối đời…“Tôi ngồi xuống chiếc bàn chỉ cách anh ta chưa đầy một mét. Anh ngẩng lên, ánh mắt chạm vào tôi, chết lặng. Bên cạnh tôi, người đàn ông vừa được tôi mời đến hôm nay r/ó/t r;ượu, mỉm cười: ‘Hân hạnh được gặp lại anh, Tuấn ạ.’”

Tôi tên là Mai, 34 tuổi, nhân viên kế toán tại một công ty xuất nhập khẩu, đã kết hôn với Tuấn được gần 7 năm. Chúng tôi có một bé trai 5 tuổi tên là Bin, thông minh và rất quấn bố. Tuấn làm quản lý tại một công ty xây dựng, công việc bận rộn nhưng thu nhập ổn định. Cuộc sống gia đình tôi, nhìn từ ngoài vào, gần như là mẫu mực.

Nhưng rồi, tôi bắt đầu nhận ra những điều không ổn…
Anh thường về trễ hơn, điện thoại thì khóa vân tay, có khi còn đặt chế độ im lặng. Khi tôi hỏi, anh chỉ đáp cộc lốc: “Công việc dạo này mệt mỏi.” Rồi những chuyến công tác bắt đầu dày hơn, trong đó có nhiều ngày không liên lạc được.

Tôi không phải kiểu vợ hay nghi ngờ chồng, nhưng trực giác phụ nữ mách bảo tôi có gì đó sai. Một hôm, vô tình nhìn thấy thông báo từ app đặt bàn nhà hàng hiện lên trên điện thoại anh khi anh vào phòng tắm, tôi đã chụp màn hình lại.

Tôi tìm hiểu — và biết rằng Tuấn đã đặt một bữa tối tại nhà hàng kiểu Pháp, một nơi sang trọng anh chưa từng đưa tôi đến. Ngày giờ là thứ sáu tới, lúc 19h.

Tôi không nói gì. Tôi im lặng chuẩn bị.

Tôi đến nhà hàng đó vào đúng ngày hôm đó. Tôi đặt bàn ngay bên cạnh bàn của Tuấn, chỉ cách một vách ngăn kính thấp, đủ để nhìn thấy mọi thứ. Nhưng tôi không đi một mình.

Tôi mời đến một người đặc biệt — anh Phong, người yêu cũ của tôi, hiện là giám đốc chi nhánh một công ty tài chính lớn, từng rất quý mến Tuấn khi tôi và anh còn quen nhau. Chúng tôi giữ liên lạc đơn thuần như bạn bè sau khi tôi cưới.

Tôi gọi cho anh Phong, chỉ nói đúng một câu:

“Em cần một người đi ăn tối cùng. Không phải để yêu lại, mà để giúp em khép lại một chương cũ trong đời.”
Anh đồng ý, không hỏi thêm gì.

Tối hôm đó, tôi mặc chiếc váy đen đơn giản nhưng thanh lịch, trang điểm nhẹ nhàng, vẫn giữ vẻ điềm tĩnh nhất có thể. Khi tôi và Phong bước vào, nhân viên dẫn chúng tôi đến bàn đã đặt — và đúng như tôi yêu cầu, nó chỉ cách bàn Tuấn đúng một tấm bình phong.

Tuấn ngồi đó, ăn mặc bảnh bao, đối diện là một cô gái trẻ hơn tôi chừng 7–8 tuổi. Cô ta cười tươi, ánh mắt đầy mê đắm nhìn chồng tôi. Họ cụng ly, nói chuyện với nhau bằng những lời âu yếm — tôi nghe rõ từng chữ.
Tôi ngồi xuống, cố giữ vẻ tự nhiên nhất. Phong lịch thiệp rót rượu cho tôi, rồi mỉm cười:

“Lâu rồi mới lại ăn tối cùng em. Em vẫn vậy — mạnh mẽ và đẹp đẽ.”

Lúc ấy, Tuấn ngẩng lên. Mắt anh sững lại khi thấy tôi….

…Ánh mắt anh ta như đóng băng trong khoảnh khắc đó. Ly rượu còn đang lưng chừng tay, môi hé mở chưa kịp nói gì thì đã đanh lại. Gương mặt Tuấn thoáng trắng bệch. Cô gái ngồi đối diện anh thì vẫn chưa hiểu chuyện, quay đầu nhìn theo ánh mắt Tuấn — và bắt gặp tôi, đang mỉm cười rất nhẹ.

Phong xoay ly rượu trong tay, thản nhiên như thể đang dùng bữa tối thân mật với một người bạn cũ, nhưng câu nói tiếp theo của anh khiến Tuấn gần như đánh rơi cái ly:

“Hân hạnh được gặp lại anh, Tuấn ạ. Không ngờ gặp lại trong hoàn cảnh… đặc biệt thế này.”

Giọng anh Phong không cao, không sắc, nhưng rõ ràng từng chữ một.

Tuấn lắp bắp:
“Phong… anh… anh làm gì ở đây?”

Tôi thay anh trả lời:

“Tôi mời anh ấy tới. Vì anh đã đặt một bữa tối đặc biệt — tôi nghĩ mình cũng xứng đáng có một bữa như vậy.”

Cô gái trẻ bắt đầu luống cuống. Cô ta liếc nhìn tôi, rồi nhìn sang Phong, rồi nhìn Tuấn. Không ai nói rõ ra chuyện gì, nhưng không khí lúc ấy nặng nề đến mức khiến tất cả đều ngột ngạt.

Tuấn cúi mặt, tay siết chặt lấy khăn ăn. Còn tôi thì ung dung cắt miếng bít tết, nhẹ nhàng như thể đang ở một buổi gặp mặt cũ thân tình.

Phong quay sang tôi, nhỏ nhẹ hỏi:

“Em có định nói gì với anh ta không?”

Tôi nhìn Tuấn một lúc lâu. Rồi khẽ lắc đầu:

“Không cần. Mọi thứ nói hết rồi – bằng ánh mắt, bằng cách anh ấy chọn chỗ này, chọn người kia, và bằng cách tôi chọn ngồi đây.”

Tôi đặt dao nĩa xuống, lau miệng bằng khăn, đứng dậy.

“Anh Phong, cảm ơn anh đã đến. Em nghĩ bữa tối nay đủ rồi.”

Anh Phong đứng dậy theo, lịch thiệp kéo ghế giúp tôi. Trước khi rời đi, anh quay lại nhìn Tuấn, ánh mắt vừa thương hại, vừa thất vọng:

“Anh từng là người mà tôi tôn trọng, Tuấn ạ. Từng.”

Tuấn không nói nổi một lời. Tôi rời đi, đôi giày cao gót gõ nhịp đều trên nền đá hoa cương. Phía sau, tôi nghe tiếng chiếc ly va nhẹ vào đĩa — không biết là vô tình hay Tuấn không giữ nổi bình tĩnh nữa.

Nhưng tôi không quay lại.

Vì những gì tôi cần nhìn thấy, cần anh ta hiểu, đều đã xong rồi.

Vài tháng sau, tôi nộp đơn ly hôn. Không ồn ào, không nước mắt. Anh cố níu kéo, bảo “chỉ là phút yếu lòng”, bảo “anh sai rồi”, nhưng không có “yếu lòng” nào được lên kế hoạch với nhà hàng, đặt bàn, và chọn rượu vang kỹ càng đến thế.

Tôi không nói gì thêm. Tôi không còn cần những lời xin lỗi nữa.
Tôi chỉ cần sự tự trọng cho bản thân và sự bình yên cho con.

Và tôi đã lấy lại được cả hai, ngay từ tối hôm đó.

Related Posts

Cho;á;ng với số tiền Mỹ Tâm ủng hộ người dân vùng lũ Điện Biên, con số thật đáng tự hào

Tối 5-8, Mỹ Tâm ủng hộ 300 triệu đồng cho Ủy ban Mặt trận Tổ quốc tỉnh Điện Biên, còn Duy Mạnh đấu giá tranh nhằm ủng…

Ly hôn vợ ở tuổi 62, tôi từng nghĩ sẽ sống cô đơn đến hết đời. Thế nhưng, từ khi gặp em – cô gái kém tôi 22 tuổi, tôi như được hồi sinh, sống lại những năm tháng thanh xuân với một tình yêu m;ãnh l;iệt.

Ly hôn vợ ở tuổi 62, tôi từng nghĩ sẽ sống cô đơn đến hết đời. Thế nhưng, từ khi gặp em – cô gái kém tôi…

Ngày anh trai t;ái h;ôn, mẹ mời chị dâu cũ ‘c/au đ/iếc’ đến để tr/êu ng/ươi, chị vừa xuất hiện bà đã đứng không vững ….

Ngày anh tôi tái hôn, trời nắng hanh hao như muốn b;ốc ch/áy. Tôi về nhà mẹ từ sáng, tay phụ sắp mâm cỗ, lòng vẫn cứ…

Vì thương con lấy chồng vất vả, tôi và ông xã bàn nhau cho con gái 2 tỷ làm của hồi môn, đủ để con mua một căn chung cư tiện nghi, ai ngờ biến cố cũng đến từ đây vợ chồng tôi mới rõ b/ộ m/ặt con rể…

Vì thương con lấy chồng vất vả, tôi và ông xã bàn nhau cho con gái 2 tỷ làm của hồi môn, đủ để con mua một…

Mẹ qu:;a đ;ời còn bố lấy vợ khác, tôi là bác phải nuôi 2 đứa trẻ , bỗng một ngày thằng anh đưa cho tôi 1 tờ giấy giấ:;u bên trong thùng gạo, nào có ngờ được bố mẹ chúng nó để lại…

Mẹ qu:;a đ;ời còn bố lấy vợ khác, tôi là bác phải nuôi 2 đứa trẻ , bỗng một ngày thằng anh đưa cho tôi 1 tờ…

Bố vợ 85 tu:;ổi sống cùng 20 năm không góp tiền ăn, ông vừa qu::a đ:ời thì con rể s:ốc nặng khi luật sư tìm đến thông báo chuyện động trời…

Bố vợ 85 tu:;ổi sống cùng 20 năm không góp tiền ăn, ông vừa qu::a đ:ời thì con rể s:ốc nặng khi luật sư tìm đến thông…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *