Chỉ vì mâm cơm, vợ c//ãi nh//au với mẹ, tôi thẳng chân đ////ạp vợ để rồi â/n hậ/n suốt đời…

Chỉ vì mâm cơm, vợ c//ãi nh//au với mẹ, tôi thẳng chân đ////ạp vợ để rồi â/n hậ/n suốt đời…

Ngày hôm đó, tôi đi làm về muộn. Trời vừa sẩm tối, mưa lắc rắc ngoài hiên. Vừa dựng xe trước sân, tôi đã nghe tiếng c//ãi v//ã vang ra từ trong bếp. Tiếng mẹ tôi g//ay g//ắt, còn giọng vợ thì nghèn nghẹn. Tôi bước vào, thấy mâm cơm đã dọn xong, nhưng thức ăn chỉ có mỗi bát canh rau, đĩa trứng rán và bát cá kho nhỏ. Mẹ tôi ngồi khoanh tay nhìn vợ chằm chằm.

“Con dâu gì mà lo cơm chẳng ra cơm thế này hả? Nhà này thi//ếu th//ốn gì đâu mà nấu thế này cho chồng con ăn?” – mẹ tôi trá///ch.

Vợ tôi cúi mặt, giọng ru/n ru/n:

“Mẹ, hôm nay con đi đón bé về muộn, rồi bé lại s//ốt, con chưa kịp đi chợ…”

Mẹ tôi đ//ập tay xuống mâm cơm, ghế xê dịch kêu “két” một tiếng:

“Ngày nào cũng lý do lý trấu, cô đúng là ch/ẳng r/a g/ì. Hồi xưa tôi nuôi ba đứa con, vẫn lo cho cả nhà no đủ, cô thì chỉ mỗi thằng bé mà cũng than.”

Tôi ngồi xuống, chưa kịp gắp miếng nào thì nghe vợ lí nhí:

“Con xi/n lỗ/i mẹ, nhưng mẹ cũng hiểu giúp con, con đi làm về muộn, con cũng m/ệt…”

Tiếng “m//ệt” vừa dứt, tôi gi//ận s//ôi lên. Trong đầu tôi nghĩ: “Cô ấy d/ám c//ãi lại mẹ mình?”. Cơn t///ức g///iận b//ốc lên, tôi đứng bật dậy, không kịp suy nghĩ, chân tôi đ/////ạp thẳng vào v//ai vợ…

Khoảnh khắc đó, cả gian bếp lặng đi như tắt thở. Mưa ngoài trời bất chợt nặng hạt hơn, tiếng tí tách vang lên xen lẫn tiếng nấc nghẹn của vợ tôi dưới nền gạch lạnh.

Mẹ tôi lặng người một thoáng, rồi quay mặt đi, không nói thêm lời nào. Còn tôi… tôi đứng đó, tim đập thình thịch, nhưng không phải vì hả giận mà vì một cảm giác ghê gớm dội lên – tôi vừa đánh người phụ nữ mình từng hứa sẽ che chở suốt đời.

Tối đó, vợ tôi không ăn gì. Cô lặng lẽ bế con vào phòng, không khóc, không nói, nhưng chính sự im lặng ấy khiến tôi ngột ngạt đến mức không thể thở được.

Ngày hôm sau, khi tôi về nhà, căn phòng trống trơn. Trên bàn là một lá thư ngắn với vài dòng nguệch ngoạc: “Em xin lỗi vì không làm tròn bổn phận. Nhưng em không thể sống trong một nơi mà lời nói của em bị xem là chống đối, mà tình yêu lại biến thành vũ lực. Em đưa con về nhà ngoại một thời gian. Mong anh và mẹ giữ gìn sức khỏe.”

Tôi đọc đi đọc lại, mỗi chữ như dao cứa. Tôi gọi, nhắn tin, xin lỗi… nhưng vợ không trả lời. Mỗi lần về nhà ngoại tìm, mẹ cô chỉ lạnh nhạt:

“Nó chưa sẵn sàng gặp cậu đâu. Lo cho mẹ cậu đi.”

Hai tháng sau, tôi mới được gặp lại vợ trong một phiên tòa hòa giải do cô gửi đơn ly hôn. Cô gầy đi trông thấy, nhưng vẫn ôm con dịu dàng như mọi khi.

Tôi khóc. Lần đầu tiên trong đời tôi khóc như một đứa trẻ. Tôi xin lỗi trước mặt mọi người, nói tôi không còn là người đàn ông đó nữa, rằng tôi đã hiểu ra…

Cô nhìn tôi, ánh mắt không còn giận dữ, chỉ có một nỗi buồn sâu thẳm:
“Anh hiểu ra, nhưng em không còn đủ dũng khí để tin vào sự thay đổi. Một người đàn ông có thể nặng lời với vợ vì mẹ mình, rồi ra tay chỉ vì một mâm cơm… thì em biết chắc, mai sau sẽ còn những chuyện khác.”

Mười năm trôi qua. Tôi sống cùng mẹ, cô đơn trong ngôi nhà từng có tiếng trẻ con cười. Mỗi năm sinh nhật con trai, tôi được phép đến thăm. Thằng bé ngoan, nhưng xa cách. Tôi biết, tôi đã mất nhiều hơn những gì tôi tưởng.

Chỉ vì một bữa cơm, vì một phút nông nổi và sĩ diện mù quáng… Tôi đã đạp đổ cả gia đình, tình yêu và danh dự của chính mình.

Giờ đây, tôi chỉ biết sống trong sự ân hận – suốt phần đời còn lại.

Related Posts

Chồng dọn đến ở với b///ồ, tôi lặng lẽ chở mẹ chồng li///ệt đến gi/ao tr/ả, trước khi đi, tôi nói một câu khiến cả hai t/ái mặt…

Chồng dọn đến ở với b///ồ, tôi lặng lẽ chở mẹ chồng li///ệt đến gi/ao tr/ả, trước khi đi, tôi nói một câu khiến cả hai t/ái…

Bố mất sớm, đỗ đại học mẹ không có tiền tôi phải đạp xe 50 km đến nhà chú vay tiền nhập học nhưng bị chú cầm gậy đu:ổi thẳng, 5 năm sau tôi quay về cảm ơn chú..

Bố mất sớm, đỗ đại học mẹ không có tiền tôi phải đạp xe 50 km đến nhà chú vay tiền nhập học nhưng bị chú cầm…

Ông lão sống 1 mình cuối xóm gần 20 năm đ-ột ng/ột q-ua đờ-i, dân làng định ch-ôn ngay trong ngày thì bất ngờ phát hiện giấy tờ quan trọng dưới gầm giường, cả huyện phải ngưng lễ ta-ng ngay lập tức, hóa ra ông ta chính là…

Ông lão sống 1 mình cuối xóm gần 20 năm đ-ột ng/ột q-ua đờ-i, dân làng định ch-ôn ngay trong ngày thì bất ngờ phát hiện giấy…

Đám ta-/ng vừa đi qua đình làng, chiêng trống bỗng dưng loả;/ng xoả/ng hết lên dù không ai gõ cả – qu-an t/ài run bần bật rồi rơi khỏi xe ta;/ng… bà cụ l;/ớn tu-ổi nhìn vào trong đình hét toáng lên…

Đám ta-/ng vừa đi qua đình làng, chiêng trống bỗng dưng loả;/ng xoả/ng hết lên dù không ai gõ cả – qu-an t/ài run bần bật rồi…

Bà cụ m-ất ngay trong giấc ngủ giữa đêm, nhưng khi khâ-/m liệ;/m, ai chạ-m vào cũng thấy lạnh b-uốt tận xương, ông thầy cú;/ng vừa nhìn đã lắc đầu dặn con cháu 1 câu như sé-t đá;/nh…

Bà cụ m-ất ngay trong giấc ngủ giữa đêm, nhưng khi khâ-/m liệ;/m, ai chạ-m vào cũng thấy lạnh b-uốt tận xương, ông thầy cú;/ng vừa nhìn…

Con trai vừa m:/ất chưa đầy tháng, cụ ông 86 tu;/ổi đã kết hôn với bạn gái của con, sau đám cưới tưởng viên mãn nào ngờ mở ngay ra 1 chuyện k/inh ho;;àng vào đêm tân hôn…

Con trai vừa m:/ất chưa đầy tháng, cụ ông 86 tu;/ổi đã kết hôn với bạn gái của con, sau đám cưới tưởng viên mãn nào ngờ…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *