Anh Tuấn – CEO một tập đoàn công nghệ nổi tiếng, được mời đến một ngôi trường vùng sâu để trao học bổng cho các học sinh nghèo vượt khó. Trong danh sách có một cô bé tên An, 9 tuổi, học giỏi, mồ côi cha từ trong bụng mẹ, mẹ mất vì tai nạn lúc em lên ba, hiện sống với bà ngoại.
Khi đến trường, anh xúc động trước vẻ ngoan ngoãn, lễ phép và gương mặt lạ mà quen của cô bé. Khi An bước lên nhận học bổng, đôi mắt đen sâu hun hút ấy khiến tim anh nhói lên, linh cảm có gì đó rất đặc biệt.
Sau buổi trao quà, anh lặng lẽ xin cô hiệu trưởng thông tin về bé. Anh tìm gặp bà ngoại của An. Càng nghe, tim anh như bị bóp nghẹt: mẹ bé tên Linh – người phụ nữ duy nhất anh từng yêu cách đây hơn 10 năm, nhưng vì gia đình phản đối và những hiểu lầm, Linh đã bỏ đi mà không một lời từ biệt.
Bà ngoại đưa anh một bức thư cũ mà mẹ An để lại trước khi mất, kể hết sự thật: An chính là con gái ruột của anh – đứa con anh chưa từng biết đến!
Anh Tuấn lặng người, nước mắt rơi giữa sân nhà nhỏ. Anh quỳ xuống ôm lấy bé An đang ngơ ngác, nghẹn ngào nói:
“Con… ba xin lỗi vì đã không bên con suốt những năm qua…”
Câu chuyện kết thúc bằng hình ảnh CEO nổi tiếng bế con gái bước lên xe, bắt đầu một hành trình làm cha muộn màng nhưng đầy tình yêu thương.