Cả làng Phúc Tân hôm đó rộn ràng như vào hội. Ai cũng biết Hùng và Mai – cặp đôi nổi tiếng vì yêu nhau suốt bảy năm trời – sắp tổ chức lễ cưới. Họ quen nhau từ thời phổ thông, trải qua bao thăng trầm mới đi được đến đoạn cuối cùng của hành trình yêu: trở thành vợ chồng.

Hùng là kỹ sư xây dựng, điềm đạm và chân thành. Mai là cô giáo mầm non, dịu dàng và luôn nở nụ cười nhẹ như gió sớm. Họ vừa mới tổ chức lễ ăn hỏi cách đây vài hôm. Hôm nay, cả hai dành cả ngày để chạy xe đi mời thiệp cưới, báo tin vui đến từng họ hàng và bạn bè thân thiết.
Buổi trưa, trời trong xanh, nắng nhẹ. Mai ngồi cạnh Hùng trên xe, trong tay là xấp thiệp đỏ. Cô hí hửng kể về chiếc váy cưới mình vừa sửa lại, rồi nghiêng đầu hỏi:
– “Anh nghĩ mình nên đặt bánh cưới mấy tầng cho đẹp ta?”
Hùng cười, gõ nhẹ vô vô-lăng:
– “Ba tầng đi. Giống tình yêu mình: học trò – trưởng thành – hạnh phúc.”
Tiếng cười trong trẻo vang lên khắp đoạn đường, như reo vui cùng gió.
Thế nhưng, một tình huống bất ngờ trên đường đã khiến chuyến đi ấy dừng lại mãi mãi…