Anh trai không lấy vk, từ bỏ ước mơ đại học nuôi 3 em gái thành tài và cái kết

Ở vùng quê nghèo miền Trung, sau khi cha mẹ mất trong một vụ tai nạn, Hưng – người anh cả mới 22 tuổi – trở thành trụ cột duy nhất của gia đình. Dưới anh là ba cô em gái còn nhỏ dại: Thảo, Vy và Hân. Lúc ấy, người thân bên nội chẳng ai muốn cưu mang. Đặc biệt là bà nội – người từng ghét mẹ anh vì cho rằng bà không “môn đăng hộ đối” – lạnh lùng quay mặt đi, để mặc bốn anh em tự bươn chải.

Hưng bỏ lại giấc mơ đại học, gác lại cả tuổi trẻ và chuyện vợ con. Anh lao vào làm phụ hồ, bốc vác, có khi đi làm xa cả năm không về, chỉ mong tích cóp đủ tiền nuôi em ăn học.

Anh Hưng không chỉ nuôi em, mà còn dạy dỗ các em sống tử tế, lễ nghĩa. “Người nghèo có thể thiếu tiền, nhưng không được thiếu nhân cách”, anh thường nói vậy.

Năm tháng trôi qua, sự hy sinh thầm lặng của anh kết trái ngọt:

• Thảo, cô em cả, học giỏi và trở thành bác sĩ chuyên khoa tim mạch, được một bệnh viện lớn ở TP.HCM mời về làm việc và kết hôn với con trai giám đốc bệnh viện – một gia đình danh giá, có học.

• Vy, cô em thứ hai, mê kinh doanh và trở thành giám đốc điều hành cho một tập đoàn thời trang lớn sau thời gian du học ở Singapore. Cô kết hôn với một doanh nhân trẻ tuổi, thuộc top 30 dưới 30 của Forbes Việt Nam.
• Còn Hân – cô út – là nghệ sĩ violin tài năng, từng đoạt giải quốc tế. Cô trở thành con dâu duy nhất của một đại gia bất động sản có tiếng, yêu nghệ thuật và sẵn sàng đầu tư cho vợ thực hiện ước mơ.

Ngày cả ba cô em gái lên xe hoa cùng lúc, trong một lễ cưới long trọng chưa từng có ở làng quê nhỏ, người ta thấy Hưng – trong bộ vest đơn giản nhưng chỉn chu – rơi nước mắt. Không phải vì buồn, mà vì lòng anh trào dâng một niềm tự hào, một niềm mãn nguyện mà bao năm cơ cực chưa bao giờ dập tắt được.

Thế nhưng…

Ngay sau lễ cưới chưa đầy một tuần, bà nội – người từng hắt hủi, không cho anh em Hưng một chén cơm – bất ngờ xuất hiện. Bà, lúc này tóc bạc trắng, chống gậy, đi cùng một người cháu họ xa, yêu cầu Hưng và các cháu “gửi biếu bà ít tiền để dưỡng già”.

Bà kể khổ, rằng mình cô độc, không ai chăm, rằng ngày trước cũng chỉ vì “ghét mẹ mày chứ thương mấy đứa lắm”, giờ nhìn các cháu thành đạt nên mới “tìm về máu mủ”.

Cả ba em gái nhìn nhau, lặng lẽ. Còn Hưng – người từng nếm trải đủ cay đắng – chỉ nhẹ nhàng nói:

“Chúng cháu không hẹp hòi với ai cả, kể cả người từng hắt hủi. Nhưng tiền không thể mua lại tình thân đã đánh mất. Bà cần gì, cháu vẫn giúp. Nhưng không phải vì bà là bà nội, mà vì bà là một người già cô đơn cần giúp đỡ. Vậy thôi.”

Bà nội im lặng. Không còn nước mắt. Chỉ có gió chiều thổi qua hiên nhà, lặng lẽ như tiếng thời gian.

Related Posts

” Tôi nói cho anh biết hôm nay nếu chọn mẹ anh… anh sẽ mất tất cả, tôi nói được làm được, dân q:uê còn đòi hỏi”…

Minh sinh ra ở một miền quê nghèo, cha mất sớm khi anh mới học cấp hai. Từ đó, mẹ anh – bà Dung – một mình…

Chàng tr;:ai shipper cứu cô g::ái gặp nạn bất ngờ bị đòi bồi thường 100tr và cái kết

Giữa cái nắng như thiêu đốt gần 40 độ của mùa hè, anh Bình – một shipper 30 tuổi – vẫn tất tả rong ruổi khắp phố…

“Có 3 người con 2 trai và 1 gá//i nhưng cũng không nuôi nổi mẹ gi/à…” người dân xunh quanh ai cũng thấy ái ngại!

Hôm ấy, Hà Nội nắng như thiêu đốt. Trời 40 độ, mặt đường bốc hơi như muốn cháy cả đôi dép rách cụ Tư đang mang. Cụ…

Anh Ship mấ:/t một chân bị b::om 10 cốc trà sữa giữa trời nắng đổ l::ửa và cái kết thật ấm lòng

Trưa Hà Nội, nắng như đổ lửa. Cái nóng oi ả giữa tháng Tám khiến ai cũng chỉ muốn ở yên trong phòng điều hòa. Thế nhưng,…

Nữ diễn vi//ên bị là/m thân trăm phần trăm, đạo diễn biết vẫn làm ngơ khổ thân lắm

Cát-xê thấp, bị coi khinh, lạm dụng, đó là sự thật nghiệt ngã mà diễn viên đóng thế cảnh nóng tại Trung Quốc phải đối mặt. Khi…

Vì sao đà/n ông thích chiêm ngưỡng giây phút phụ n/ữ “lên đ//ỉnh thiê/n tha/i”

Nhiệm vụ đã hoàn thành Đàn ông cảm thấy rất hãnh diện và vui sướng khi thấy người phụ nữ của mình hoàn thành cuộc yêu trong…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *