Anh trai cưới được vài tháng, chị dâu đã l/ộ bộ mặt thật khiến cả nhà tôi s-ố-c không nói lên lời, bố tôi còn lên cơn dotquy vì bí mật của ả ta…
Anh trai tôi hiền lành, đi làm cả ngày, về nhà cũng không ngại phụ mẹ nấu cơm, dọn dẹp. Thế mà chị dâu chẳng bao giờ hài lòng. Chị hay lớn tiếng chì chiết anh, từ chuyện nhỏ như áo phơi chưa khô, cái bát còn dính tí dầu mỡ, đến chuyện tiền nong, chi tiêu. Có hôm, tôi vừa đi học về đã nghe tiếng chị qu/át vọng từ sân: “Đàn ông gì mà vụng thối vụng nát, đến nồi cháo cũng không biết nấu”. Anh tôi chỉ đứng im, không cãi một lời, như thể một đứa trẻ con làm sai chuyện gì vậy.
Ban đầu, tôi nghĩ anh nhịn để gia đình yên ấm nhưng càng nhịn, chị càng lấn tới.
Chị mắ//ng chồng chán rồi thì chị quay sang bóng gió nói cả bố mẹ tôi, nào là già cả lẩm cẩm, rồi thì ăn tốn cơm, mặc tốn áo… Tôi từng bảo anh trai xem lại vợ thì anh qu/át: “Chuyện nhà anh, em đừng xen vào”
Có lần anh ốm sốt, mồ hôi vã ra như tắm, thế mà chị vẫn bắt anh đi chợ vì “trời nắng lắm em không muốn ra ngoài”. Tôi bực quá, nói thẳng trước mặt chị: “Anh ốm mà chị vẫn sai được, hay thật đấy”. Chị chỉ liếc tôi một cái, cười nhạt: “Cô xót anh trai thì cô đi đi, cô cũng ru rú ở nhà suốt đấy thôi”. Anh tôi nghe vậy thì vội hất tung chăn, kéo tôi ra ngoài: “Thôi để anh đi chợ, em vào làm việc tiếp đi”. Chuyện cứ thế cho tới 1 ngày tôi biết được lý do…