Bà lão chỉ bán 100 bát mì mỗi ngày và sự thật r/ùng m/ình phía sau bếp…

Bà lão chỉ bán 100 bát mì mỗi ngày và sự thật r/ùng m/ình phía sau bếp…Nhiều người tin rằng bát mì bà lão nấu có thể chữa bệnh, kéo dài tuổi thọ, thậm chí mang lại vận may. Nhưng không ai dám ăn bát thứ hai. Cũng chẳng ai thấy quán đó mở quá trưa. Và tuyệt đối không ai dám bước vào gian bếp sau quán…
Trên con đường nhỏ dẫn ra khỏi thị trấn Lạc Dương, tỉnh Lâm Đồng, có một quán mì nằm im lìm dưới gốc cây đa cổ thụ, tán lá rậm rạp như chiếc ô khổng lồ che khuất cả mặt trời buổi sáng. Quán không có biển hiệu, chỉ có một tấm bảng gỗ cũ kỹ viết bằng mực nho đã nhòe: “Mì Bà Bảy – Mỗi ngày chỉ 100 bát”.
Bà Bảy – một người phụ nữ ngoài 70 tuổi, tóc bạc trắng, dáng người nhỏ thó nhưng nhanh nhẹn. Gương mặt bà hiền từ nhưng đôi mắt sâu thẳm, lúc nào cũng như đang giấu điều gì đó. Bà sống một mình sau quán, không ai rõ bà từ đâu tới, chỉ biết quán mì này đã có mặt ở đây hơn hai chục năm.
Điều kỳ lạ là mỗi sáng, từ 5 giờ, người ta đã xếp hàng dài trước quán. Người ở xa có khi đi xe máy hàng chục cây số chỉ để ăn một bát mì. Dù không có thịt thà gì cầu kỳ, mì của bà Bảy lại có vị ngọt thanh lạ lùng, nước dùng trong veo nhưng đậm đà đến mức ám ảnh. Cọng mì thì mềm dai, mùi thơm lan tỏa ra cả con đường.
Một bát mì có giá 25.000 đồng – rẻ hơn nhiều so với các quán khác trong vùng. Nhưng quy định của quán là “mỗi người một bát, ăn tại chỗ, không mang đi”. Người nào xin thêm hay tìm cách lén lút lấy bát thứ hai đều bị bà Bảy từ chối thẳng thừng, ánh mắt lúc đó sắc như dao.
Câu chuyện bắt đầu khi Minh, một phóng viên trẻ từ Sài Gòn, quyết định thực hiện một phóng sự về những quán ăn kỳ lạ khắp Việt Nam. Nghe lời đồn về quán mì “bí ẩn” ở Lạc Dương, Minh lập tức lên đường. Cậu vốn không tin vào chuyện mê tín dị đoan, càng nghe đồn đại thì càng muốn chứng minh đó chỉ là sự trùng hợp.
Minh đến quán lúc 4h30 sáng. Trời còn mờ sương, nhưng hàng chục người đã xếp hàng. Một số mang vẻ mặt như hành hương – họ không nói chuyện, không cười, chỉ lặng lẽ đợi.
Tới lượt mình, Minh bước vào ngồi. Gian quán chỉ có tám chiếc bàn gỗ cũ kỹ, sàn lát gạch bông, vách tường phủ đầy khói ám. Từ phía bếp, bà Bảy bưng ra từng tô mì nóng hổi. Không ai thấy bà nấu, chỉ thấy bà bê ra.
Khi Minh cầm đũa, cảm giác đầu tiên là hương thơm làm tê cả sống mũi. Vị ngọt của nước dùng không giống nước xương heo, mà như có gì đó…

Related Posts

Suốt 2 năm chung sống, tôi không dám gửi 1 đồng nào cho bố mẹ vì vợ quản chặt từng li từng tí, đến tận lúc mẹ tôi bị ốm li:;ệt giường, vợ mới lái ô tô về thăm nhưng rồi đến lúc chia đất, không thể ngờ được…

Suốt 2 năm chung sống, tôi không dám gửi 1 đồng nào cho bố mẹ vì vợ quản chặt từng li từng tí, đến tận lúc mẹ…

“Già rồi chỉ tổ đ-á;/i khai, chật nhà” – Bà cụ bị con đẩ-y ra ở gần chuồng gà ngủ tạm. Đêm mưa cuối cùng, bà bỗng biến mất… Hai tháng sau, cả dòng họ s-ững s-ờ khi nhận được tờ giấy từ nơi không ai ngờ đến…

“Già rồi chỉ tổ đ-á;/i khai, chật nhà” – Bà cụ bị con đẩ-y ra ở gần chuồng gà ngủ tạm. Đêm mưa cuối cùng, bà bỗng…

Mừng rỡ vì vợ v/ô si/nh t;ự gi;ác bỏ đi, sau 3 năm qua nhà vợ cũ, tôi muốn ph;át đi/ên khi thấy trước mặt là…

Mừng rỡ vì vợ v/ô si/nh t;ự gi;ác bỏ đi, sau 3 năm qua nhà vợ cũ, tôi muốn ph;át đi/ên khi thấy trước mặt là…Ngày ấy,…

Bé Gáι Ve CҺaι NҺặt Tượпg Quaп Âm Bể Từ Bã/ι Rá//c – Được TҺứ Mà Ngườι Gιàu Cũпg KҺȏпg Mua Được…

Bé Gáι Ve CҺaι NҺặt Tượпg Quaп Âm Bể Từ Bã/ι Rá//c – Được TҺứ Mà Ngườι Gιàu Cũпg KҺȏпg Mua Được… Sáng sớm, khi mặt trời…

Lũ về, bầu trời đen kịt, nước dâng ngậ//p sân chỉ trong một đêm. Ở căn nhà nhỏ chênh vênh bên sườn đồi, chị T – bụng mang dạ chửa tám tháng rưỡi

Lũ về, bầu trời đen kịt, nước dâng ngập sân chỉ trong một đêm. Ở căn nhà nhỏ chênh vênh bên sườn đồi, chị T – bụng…

Th/ương 2 mẹ con ướt mưa trên đường cao tốc, anh tài xế cho đi nhờ, 20 phút sau xảy ra điều ki/nh ho/àng…

Th/ương 2 mẹ con ướt mưa trên đường cao tốc, anh tài xế cho đi nhờ, 20 phút sau xảy ra điều ki/nh ho/àng…Tôi là Hưng, một…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *