Lấy chồng 7 năm không có con, tôi bị chồng tặng cho c;ặp s;ừng cùng tờ đơn l;y h;ôn

Tôi lấy chồng năm 27 tuổi. Không cưới chạy bầu, không vì môn đăng hộ đối, chỉ đơn giản là tình yêu sau ba năm tìm hiểu. Ai cũng bảo tôi có phúc, vì chồng tôi – Huy – là trưởng phòng trẻ nhất của công ty xây dựng, có học, có nhà, có xe.

Nhưng sau 7 năm, tôi vẫn chưa thể có con.

Tôi đã làm đủ thứ: thuốc Bắc, châm cứu, thực dưỡng, tắm lá, IVF, IUI… Mỗi lần thất bại, tôi lại nói dối mẹ chồng: “Chắc do con bị stress công việc.” Nhưng dối được ai chứ? Cái bụng lép kẹp của tôi là bản án không cần chữ.

Chồng tôi từng nắm tay tôi nói:
– “Không con cũng không sao, chỉ cần mình yêu nhau là đủ.”

Tôi đã tin. Cho đến khi anh ấy tặng tôi “món quà sinh nhật 34 tuổi”một cặp sừng vô hình và một tờ đơn ly hôn có sẵn chữ ký của anh.

Tôi ký mà không khóc. Vì nước mắt tôi đã khô từ những lần que thử 1 vạch.

Cô gái kia trẻ, đẹp, và… có thai.

Tôi rời khỏi căn nhà từng gọi là “tổ ấm”. Không mang theo gì ngoài một chiếc vali quần áo và tập bản thảo tôi viết dở dang – tôi từng là biên tập viên văn học, nhưng đã nghỉ việc 2 năm để “toàn tâm dưỡng thai” – một cái thai không bao giờ đến.

Tôi thuê một căn phòng nhỏ ở ngoại ô. Bắt đầu viết trở lại. Viết như điên dại. Viết như để đổ cạn nỗi uất trong tim.

Ba tháng sau, tôi hoàn thành cuốn sách đầu tiên: “7 Năm Không Là Một Đứa Trẻ” – một cuốn tiểu thuyết viết về người phụ nữ hiếm muộn và sự lạnh lùng vô hình của người thân.

Tôi gửi bản thảo cho một nhà xuất bản. Không hy vọng gì. Nhưng ba tuần sau, họ gọi lại. Họ nói:
– “Chị có biết chị vừa viết một trong những bản thảo mạnh mẽ nhất về nỗi đau phụ nữ Việt không?”

Cuốn sách ra mắt. Bán được hàng nghìn bản. Có thư bạn đọc gửi về, phụ nữ từ mọi miền chia sẻ rằng họ từng thấy mình trong từng trang sách của tôi.

Tôi trở thành tác giả. Đi khắp nơi nói chuyện. Dạy viết cho phụ nữ đơn thân. Tôi thấy mình sống lại – không phải nhờ ai đó yêu mình, mà vì tôi yêu lại chính mình.

Một năm sau ngày ly hôn, tôi tình cờ gặp lại Huy. Anh đứng ở cổng trường quốc tế, đón đứa con gái ẵm trên tay. Ánh mắt anh chạm tôi, thoáng bối rối.

Tôi chỉ gật đầu. Không nói gì.

Anh định mở lời, nhưng tôi đã quay đi.
Sau lưng, tôi nghe tiếng cô con gái anh khóc ré lên. Và tiếng anh dỗ dành, nhưng có gì đó… mệt mỏi, khàn khàn.

Tối hôm đó, tôi viết trên trang cá nhân:

“Không có con không phải là bi kịch. Bi kịch là khi ta sinh ra bản thân mỗi ngày, nhưng người bên cạnh lại không hề nhận ra.”

Related Posts

Thông tin chính thức việc BTV Khánh Trang bị “đ;;uổi” khỏi đài VTV, kết thúc sự nghiệp BTV: Sự thật quá s;;ốc

Thủ tướng yêu cầu Bộ Công an chỉ đạo công an các đơn vị, địa phương điều tra, xử lý hình sự các tổ chức, cá nhân…

Thúy Diễm, Lương Thế Thành chuẩn bị đón con thứ 2, Quốc tịch Mỹ

Năm 2016, Lương Thế Thành và Thuý Diễm tổ chức đám cưới để chính thức về chung nhà. Năm 2018, nữ diễn viên mang thai con đầu lòng. Vốn…

Nhật Lệ – Chị gái chia sẻ tin hiếm về tình hình Quang Linh Vlogs sau gần 4 tháng nam Youtuber bị t::ạm g:iam: Kể lần vào trại thăm em, không thể quên nổi ánh mắt của Linh

Nhật Lệ khẳng định đây là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng cô lên tiếng về sự việc. Kể từ khi Quang Linh Vlogs vướng vòng lao…

Giờ mới hiểu lý do Lan Phương lấy chồng Tây 8 năm không làm đám cưới, từng trầ:m cả:m đến mức suýt làm điều dạ:i dộ:t

Mới đây nữ diễn viên sinh năm 1983 bất ngờ xác nhận về việc cô và chồng đã chính thức ly thân. Lan Phương giãi bày, có những vết…

Xúc động: MTTQ Việt Nam tỉnh Nghệ An tiếp nhận hơn 30 tỷ ủng hộ đồng bào vùng l//ũ, trong đó số tiền Hoà Minzy ủng hộ là

Sau khi bão số 3 (Wipha), suy yếu thành vùng áp thấp và di chuyển sang khu vực Thượng Lào, nhiều địa phương phía Bắc và Bắc…

Chân dung cô gái từng làm cho đàn ông cả thế giới đứng ngồi không yên. C:li///p cũ nhưng mà xem vẫn rất cuốn

Sau khi tin tức này được chia sẻ đã gây ra sự tranh cãi gay gắt trên mạng xã hội Nhật Bản. Một số người đã có…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *