Ông Lâm – người sáng lập Tập đoàn bất động sản Lâm Phát – từng xuất thân từ nghèo khó, tay trắng lập nghiệp, từng ngủ ngoài công trường, ăn bánh mì khô qua ngày để có tiền dựng từng viên gạch đầu tiên cho công ty. Nhưng cũng chính vì trải qua khổ cực, ông không muốn con trai mình – Minh – lớn lên trong nhung lụa mà mất đi bản lĩnh và con mắt nhìn người.

Minh là người tốt, chăm chỉ, học thức cao, du học nước ngoài và luôn sống giản dị dù trong tay có thể tiêu tiền không cần đếm. Nhưng ông Lâm vẫn luôn canh cánh một điều: Liệu Minh có đủ tỉnh táo để chọn đúng người bạn đời?
Một ngày đầu tháng 3, Minh đưa người yêu về ra mắt.
Cô gái tên Lan – xinh đẹp, thông minh, có học thức. Tốt nghiệp thạc sĩ ngành quản trị kinh doanh, đang làm trưởng phòng tại một công ty truyền thông quốc tế. Cô lễ phép, dịu dàng, nói chuyện khéo léo khiến người nghe dễ chịu. Thậm chí còn chủ động rửa chén sau bữa ăn, điều mà nhiều cô gái không làm khi đến nhà người yêu.
Nhưng ông Lâm – với kinh nghiệm nhìn người gần 40 năm – cảm thấy có gì đó không thật.
Ông không thể bắt lỗi cô gái, nhưng trong lòng vẫn cứ lấn cấn.
Một tuần sau buổi gặp mặt, ông Lâm gọi riêng Minh vào phòng làm việc.
– Ba muốn con suy nghĩ kỹ về chuyện kết hôn. Hôn nhân không chỉ là tình yêu mà còn là sự đồng hành dài lâu. Không phải ai cũng hiện nguyên hình ngay từ đầu.
Minh ngạc nhiên:
– Ba không thích Lan sao? Con tưởng cô ấy để lại ấn tượng tốt?
– Cô ấy thông minh và biết cư xử. Nhưng… thông minh quá đôi khi lại khiến người ta giấu đi bản chất. Mà người càng khéo, ba lại càng sợ
.
Minh im lặng. Anh biết ba mình là người nghiêm khắc và cực kỳ tinh tế.
– Ba không cấm. Nhưng ba cần chắc chắn. Nếu con tin vào lựa chọn của mình, con không sợ thử đúng không?
Minh gật đầu.
Ông Lâm nhìn con trai, nói khẽ:
– Ba có một kế hoạch. Và con sẽ không được can thiệp. Cứ để mọi chuyện xảy ra, và quan sát….