Năm tôi lên bảy thì cha tôi lấy vợ, “dì gh:ẻ” mắt sắ;c lẹm như da::o bổ cau, cảnh phân biệt đối xử con riêng con chung khiến tôi không chịu được mà bỏ nhà ra đi, 20 năm sau nghe tin d:ữ quay về nhà thì thấy chao ôi bà dì ghẻ năm xưa, tôi chẳng thể tin vào mắt mình…

Năm tôi lên bảy thì cha tôi lấy vợ, “dì gh:ẻ” mắt sắ;c lẹm như da::o bổ cau, cảnh phân biệt đối xử con riêng con chung khiến tôi không chịu được mà bỏ nhà ra đi, 20 năm sau nghe tin d:ữ quay về nhà thì thấy chao ôi bà dì ghẻ năm xưa, tôi chẳng thể tin vào mắt mình…

Năm tôi lên bảy, cha đi bước nữa. Người ta bảo “dì gh//e” thì khó thương, mà quả thực bà ta mắ//t sắ//c lẹm như dao bổ cau, lời nói toàn chì chiết, từng bữa cơm chan đầy nước mắt. Con chung thì ăn ngon mặc đẹp, còn tôi thì áo vá chằng vá đụp, cơm thừa canh cặn. Tôi chịu không nổi, một đêm mưa gió lặng lẽ bỏ nhà ra đi, thề cả đời này không bao giờ quay lại căn nhà đó nữa.

Hai mươi năm sau, giữa bộn bề cuộc sống tha hương, tôi nhận tin d-ữ: cha mấ;/t. Trong lòng vừa căm vừa thương, tôi gói ghém hành lý quay về chịu ta-ng.
Ngày về, cả xóm kéo đến, ánh mắt ai cũng ái ngại. Tôi bước vào nhà, vừa đặt nén nh-ang cho cha thì một bóng dáng lom khom tiến lại. Tôi ngẩng lên, ngỡ ngàng đến mức buông rơi cả bó nhan-g trên tay:

Người phụ nữ năm xưa từng là “dì gh///ẻ ghê gớ//m” của tôi, giờ lại chính là…

…một bà lão gầy guộc, tóc bạc trắng, lưng còng đến nỗi gần gập làm đôi. Đôi mắt từng sắc lẹm như dao giờ mờ đục, run run bấu vào cây gậy tre cũ kỹ. Trên khuôn mặt nhăn nheo hằn bao vết khắc khổ, tôi không còn nhận ra chút gì của người đàn bà từng khiến tuổi thơ tôi ám ảnh.

Bà run rẩy cất tiếng gọi, giọng khản đặc:
– Con… về rồi à?

Tôi chết lặng. “Con” – từ mà suốt hơn hai mươi năm qua tôi chưa từng được nghe bà gọi. Cổ họng nghẹn lại, tôi muốn gào lên bao ấm ức, muốn hỏi vì sao năm xưa bà lại tàn nhẫn đến thế… nhưng nhìn dáng vẻ tiều tụy trước mặt, tất cả chỉ còn đọng lại một cảm giác khó tả.

Người hàng xóm ghé tai tôi thì thầm:
– Từ ngày cha con bệnh, bà ấy lo lắng chăm sóc chẳng rời. Con chung, con riêng gì cũng không ai ở bên, chỉ còn mỗi bà dì ghẻ này thức ngày thức đêm. Đến cơm cũng chẳng nuốt nổi, gầy rộc cả người.

Tôi sững sờ. Thì ra những năm tháng cuối đời của cha, người phụ nữ tôi từng oán hận lại chính là người duy nhất ở lại bên ông.

Bà lão nhìn tôi, nước mắt lăn dài trên gò má nhăn nheo:
– Mẹ… có lỗi với con nhiều lắm… Năm xưa dại dột, không hiểu chuyện… nhưng bao năm rồi, mẹ vẫn mong có ngày con về…

Tôi đứng chôn chân, trong đầu quay cuồng bao ký ức. Tiếng roi, tiếng quát, những bữa cơm chan nước mắt… nhưng cũng là bóng dáng người đàn bà quỳ gối bên linh cữu cha tôi bây giờ, run run thắp nhang, khóc nghẹn không thành tiếng.

Cha nằm đó, vĩnh viễn không nghe tôi gọi một tiếng. Còn người tôi từng thề cả đời oán hận, giờ lại trở thành… người thân duy nhất còn lại của tôi trên cõi đời này.

Related Posts

Vì sao phi tần được vua th//ị t/ẩm phải quấn chăn bông, lúc “giao ban” phải im lặng tuyệt đối?

Phi tần cũng không được ở lại qua đêm trong cung của Hoàng đế để giữ sức khỏe cho Hoàng đế, tránh ham mê quá độ, ảnh…

Cô giáo vào nh//à ngh//ỉ với C/S/G/T ‘là người nghiêm túc…’

Chiều nay (1-8), trao đổi với PV, cô Lê Thị Toàn (Hiệu trưởng Trường Mầm non HM có địa chỉ tại phường Ngọc Trạo, TP Thanh Hóa) thông tin:…

Thầy hiệu trưởng bị tuyên án 7 năm t//ù vì cáo buộc tham ô 10,7 triệu đồng đã được bảo lãnh tại ngoại: Vừa ra thầy đã nói 1 câu vô cùng xúc động

Ngày 16/8, Viện KSND khu vực 5 – Cà Mau có quyết định thay thế biện pháp tạm giam bằng biện pháp cho bảo lãnh đối với thầy Trần…

“Con gái ông lấy con zai tôi là Phước ba đời đấy”…nghe câu này của mẹ ck tôi đã quyết định

Ngày cưới – lẽ ra phải là ngày hạnh phúc nhất đời tôi. Tôi mặc chiếc váy trắng mà cả tháng qua mong đợi, bước vào lễ…

Tròn 18 t::uổi, tôi thoát ly gia đình cưới gấp ông lão 2 đời vợ, 5 con riêng, nhìn vào ai cũng khóc thuê phí cả tuổi xuân này nọ, dại dột u mê, 4 năm sau tôi được hưởng 1 thứ không đàn bà nào ở cái làng này có được, mấy chị còn non lắm…

Tròn 18 tu-ổi, tôi thoát ly gia đình cưới gấp ông lão 2 đời vợ, 5 con riêng. Đám cưới hôm ấy, cả làng nhao nhao: “Con…

Mẹ chồng đến mong nhận lại cháu sau 10 năm hất hủi con dâu…nhưng đời đâu như là mơ

Chương 1 – Nàng dâu nghèo Tiếng guốc gỗ lộc cộc ngoài sân làm Lan khẽ giật mình. Vừa bưng mâm cơm đặt lên bàn, cô nghe…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *