Làm 40 mâm cỗ đón quý tử, 3 năm sau tôi lặng người khi phát hiện…
Nhà Tâm và Lan được xem là gia đình kiểu mẫu của làng Đông. Hai người cưới nhau đã mười năm nhưng mãi không có con, khiến họ từng chịu không ít lời ra tiếng vào từ hàng xóm. Vậy nên, khi bà Lan mang t//hai, cả làng như chung niềm vui với họ.
Ngày bà Lan sinh con trai, Tâm mừng đến phát khóc. Anh quyết định tổ chức một bữa tiệc linh đình, đặt 40 mâm cỗ để đãi cả làng, mời cả họ hàng xa gần đến chung vui. Cậu con trai được đặt tên là Minh, ý chỉ sự sáng sủa, rạng ngời, như niềm hy vọng mới của gia đình. Tâm chăm chút cho Minh từng ly từng tí, từ việc tự tay đóng một chiếc nôi gỗ đến việc mua những bộ quần áo đẹp nhất trong huyện.
Minh lớn lên, bụ bẫm và đáng yêu, nhưng càng lớn, cậu bé càng có những nét kỳ lạ. Đôi mắt to tròn và mái tóc xoăn nhẹ của Minh chẳng giống Tâm, cũng không giống Lan. Hàng xóm bắt đầu xì xào, nhưng Tâm gạt đi, cho rằng đó chỉ là lời đàm tiếu vớ vẩn. “Con tôi, tôi nuôi, giống ai chẳng được, miễn là khỏe mạnh!” – ông nói vậy, nhưng trong lòng không khỏi có chút nghi hoặc.
Ba năm trôi qua, Minh trở thành niềm vui lớn nhất của gia đình. Nhưng một ngày, Tâm tình cờ nghe được phong phanh câu chuyện về chuyện trao nhầm con ở b;ệnh vi;ện. Tò mò và cũng muốn dập tắt những lời đồn, anh quyết định mang mẫu tóc của mình và Minh đi xét nghiệm. Kết quả trở về như một cú s-ố-c…
Đêm đó, Tâm ngồi thẫn thờ bên hiên nhà, chai r//ượ//u trên tay đã cạn một nửa. Bà Lan thấy chồng lạ lùng, gặng hỏi, nhưng anh chỉ lặng lẽ đưa tờ giấy xét nghiệm cho vợ
Bà Lan cầm tờ giấy, vừa đọc được mấy dòng đã run bần bật. Mắt bà mở to, môi mấp máy:
– Không… không thể nào…
Trên giấy ghi rõ: Xác suất huyết thống cha – con: 0%.
Tâm nhìn vợ, giọng khàn đặc:
– Ba năm qua… anh đã yêu thương thằng bé như mạng sống của mình. Anh không quan tâm nó có giống anh hay không. Nhưng bây giờ, anh cần biết sự thật, Lan à. Thằng bé là con ai?
Bà Lan ngồi phịch xuống ghế, hai tay ôm mặt. Một lúc lâu, bà mới nói, tiếng như thì thào:
– Minh… không phải con anh. Nhưng cũng không phải con của người đàn ông nào khác… Nó là con của một gia đình khác…
Câu chuyện vỡ ra: hôm Lan sinh ở bệnh viện tỉnh, hôm đó có hai sản phụ cùng nhập viện, cùng sinh con trai trong một khung giờ. Trong lúc hỗn loạn vì mất điện, y tá đã trao nhầm trẻ sơ sinh. Lan phát hiện sự khác biệt ngay từ tháng đầu tiên – vết bớt ở lưng con biến mất, thay vào đó là một bé trai hoàn toàn khác. Nhưng khi định lên tiếng, bà bị mẹ chồng và gia đình ngăn lại, bảo “trời cho sao thì nhận vậy”, vì sợ “động trời” sẽ ảnh hưởng đến làng xóm.
Tâm ngồi chết lặng. Trong đầu anh chợt hiện lên hình ảnh đứa con ruột của mình – giờ đang ở đâu, sống ra sao, có được yêu thương như Minh không?
Anh đặt ly rượu xuống, nhìn vợ:
– Sáng mai… chúng ta sẽ đi tìm.