Bị vợ b:;ỏ đã chục năm nhưng trước khi bố vợ hấp hối thì ông gọi đến đưa cho tôi cả nửa tỉ rồi dặn phải GI::ẤU K:;ÍN nhưng đến khi đám t:;ang của ông xong xuôi thì mới tá hỏa nhận ra tất cả chỉ là…
Ngày bố vợ gọi tôi tới, tôi hơi ngạc nhiên — đã gần chục năm nay tôi và vợ chẳng còn liên lạc. Cô ấy bỏ tôi lúc tôi phá sản, chạy theo một người đàn ông giàu có. Nhưng hôm đó, giọng ông yếu ớt qua điện thoại, bảo tôi đến gấp.
Trong căn phòng bệnh trắng toát, ông đưa cho tôi một túi nylon đen, bên trong là 500 triệu tiền mặt, rồi khẽ nắm tay tôi:
“Con… hãy giữ kí-n số tiền này, đừng để ai biết. Đây là chuyện liên quan tới gia đình… Sau khi bố m;/ất, con sẽ biết phải làm gì.”
Tôi gật đầu, không hỏi thêm.
Ngày ông mất, cả gia đình xúm lại lo tang. Vợ cũ tôi cũng về, nhưng thái độ như người ngoài, chỉ lo đứng cạnh chồng mới mà chỉ đạo. Tôi không nói gì, lặng lẽ làm theo di nguyện của bố vợ.
Đến ngày cuối cùng, khi đám tang xong xuôi, tôi lặng lẽ mở túi tiền ra định xem lại trước khi làm theo ý ông… và chế-t lặng: những cọc tiền dày cộp nhưng toàn là tiền…
…và chết lặng: những cọc tiền dày cộp nhưng toàn là tiền âm phủ được bọc ngoài bằng vài tờ tiền thật.
Tôi choáng váng, ngồi thụp xuống ghế. Bàn tay run run lật từng cọc. Cứ mỗi xấp 10 tờ tiền thật ở ngoài thì bên trong lại toàn giấy vàng mã. Nếu tính ra, số tiền thật chỉ khoảng… hơn 5 triệu.
Tôi ngồi lặng một hồi lâu. Tại sao bố vợ lại làm vậy? Ông vốn nghiêm túc, chưa từng đùa cợt những chuyện hệ trọng. Lời dặn “giữ kín” vẫn văng vẳng trong đầu, giờ lại càng khiến tôi rối bời.
Đêm hôm đó, tôi đem túi tiền ra ngắm, chợt thấy đáy túi có một đường may khác thường. Tôi rạch nhẹ ra… và bên trong là một phong bì dán kín, cùng một tờ giấy nhỏ.
Trên tờ giấy, ông viết nguệch ngoạc:
“Nếu con đọc được dòng này, nghĩa là bố đã đi rồi. Số tiền thật bố để riêng trong phong bì này – 500 triệu. Bố giấu trong đống vàng mã để tránh bị lục lọi trước khi tới tay con. Con là người bố tin nhất. Số tiền này không phải cho con, mà là để con giúp bố làm một việc…”
Ông kể: trước khi mất, ông phát hiện chồng mới của vợ cũ tôi đang âm thầm bán hết đất đai của gia đình, ép mẹ vợ tôi ký giấy. Ông biết mình sắp đi, nên tìm cách gửi tiền cho một người đủ kín đáo để giữ, chờ sau tang lễ sẽ dùng nó chuộc lại mảnh đất duy nhất đứng tên mẹ vợ – đất mà bà muốn giữ để làm chỗ ở cuối đời.
Tôi ngồi bất động, nước mắt rơi lúc nào không hay. Hóa ra, dù bị vợ bỏ, trong mắt bố vợ tôi vẫn là “con rể” – và là người duy nhất ông có thể nhờ vả.
Ngày hôm sau, tôi đem toàn bộ số tiền ấy đến gặp mẹ vợ. Bà ôm tôi khóc, còn vợ cũ tôi đứng ở góc, mắt đỏ hoe, không dám nhìn thẳng.
Lúc đó tôi mới hiểu… có những mối quan hệ dù đã đứt, vẫn còn một sợi dây vô hình giữ lại – không phải là tình yêu, mà là sự tin tưởng và nghĩa tình.