B//ồ của chồng ma//ng th//ai, cả nhà chồng é//p tôi l//y h//ôn để nhường chỗ, tôi mỉm cười nói một câu khiến sáu người t/ái mặt x/in lỗ/i, nhưng đã quá muộn…

B//ồ của chồng ma//ng th//ai, cả nhà chồng é//p tôi l//y h//ôn để nhường chỗ, tôi mỉm cười nói một câu khiến sáu người t/ái mặt x/in lỗ/i, nhưng đã quá muộn…

Tôi và Nam yêu nhau 2 năm rồi mới cưới. Khi ấy, anh là một người đàn ông chân thành, điềm đạm, còn tôi thì nghĩ mình là người phụ nữ may mắn nhất. Đám cưới diễn ra trong tiếng chúc phúc của đôi bên, mẹ tôi tặng chúng tôi một căn nhà 3 tầng làm quà cưới – căn nhà đứng tên tôi, là t/ài s/ản mà bà dà/nh dụ/m cả đời.

Lúc mới về làm dâu, tôi luôn cố gắng vu/n vé/n cho gia đình nhỏ. Mẹ chồng – bà Nhàn – không hài lòng với tôi vì tôi làm ngân hàng, đi sớm về muộn, không thường xuyên nấu nướng. Nhưng tôi không trá/ch, chỉ âm thầm cố gắng thay đổi để hòa hợp.

Thế rồi một ngày, cuộc sống của tôi rẽ ngoặt.

Nam về nhà với vẻ mặt khác l/ạ, nói muốn “nói chuyện nghiêm túc”. Tôi ngồi xuống, lòng chùng lại khi anh mở lời:

“Anh xi/n lỗ/i… nhưng anh đã có người khác. Cô ấy đang m//ang th//ai…”

Tôi tưởng mình nghe nh/ầm. Trái tim như có ai b/óp ngh/ẹt. Nhưng điều khiến tôi đ//au hơn cả là thái độ của anh – bình thản, như thể đang bàn chuyện công việc.
Một tuần sau, gia đình chồng họp mặt tại nhà tôi. Có mặt đủ sáu người: chồng, bố mẹ chồng, chị chồng, em chồng và c//ô b//ồ kia – người đang m//ang t//hai.

Họ ngồi ngay phòng khách của căn nhà mẹ tôi tặng, nhìn tôi với ánh mắt không chút á/y n/áy.

Mẹ chồng tôi là người lên tiếng đầu tiên:

“Con à, chuyện xảy ra rồi thì phải biết chấp nhận. Phụ nữ với nhau, đừng làm k/hó nhau. Cô ấy có th//ai, cần danh phận. Còn con… nên như/ờng đường để mọi chuyện êm đẹp.”

Tôi nhìn bà. Bà không hỏi tôi một câu nào suốt thời gian qua. Bà không quan tâm tôi đã đ//au thế nào, chỉ quan tâm đứa bé bà cho là “cháu đích tôn”.

Chị chồng tôi thì thêm vào:

“Dù sao thì con cũng chưa có con. Người ta có rồi, đừng giữ làm gì. Chi/a ta/y trong hòa bình, sau này còn nhìn mặt nhau.”

Tôi im lặng. Mắt tôi dừng lại nơi cô gái kia – trẻ trung, ăn mặc lộng lẫy, tay xoa bụng, ánh mắt chẳng chút ng/ại ngù//ng. Cô ta cúi đầu nhỏ nhẹ:

“Em không muốn làm ai tổ/n thư/ơng. Nhưng bọn em yê/u nhau thật lòng. Em chỉ mong chị cho em một cơ hội làm vợ, làm mẹ hợp pháp…”

Lúc ấy, tôi cười. Không phải nụ cười đ/au kh/ổ, mà là một nụ cười bình tĩnh đến lạ.

Tôi đứng dậy, nhẹ nhàng rót một ly nước, rồi đặt xuống bàn.

Sau đó, tôi nói ch/ậm r/ãi, từng chữ rõ ràng:

“Nếu mọi người đã bàn bạc xong thì… tôi cũng xin phép nói một câu…”…

Related Posts

We were fifteen riders swallowed by the storm, seeking the only light for miles. We found a diner, but we also found a ghost from all our pasts—the man we could never thank.

We were fifteen riders swallowed by the storm, seeking the only light for miles. We found a diner, but we also found a ghost from all our…

Poor Girl Tells the Judge: ‘My Dad Is Innocent And I’ll Prove It!’ – Then Something Happened

Poor Girl Tells the Judge: ‘My Dad Is Innocent And I’ll Prove It!’ – Then Something HappenedThe courtroom fell dead silent. Every person stopped breathing as an…

My husband handed me the divorce papers and said, “You have 48 hours to get your things out. My new girlfriend owns this house now!” I just smiled and agreed…

My husband handed me the divorce papers and said, “You have 48 hours to get your things out. My new girlfriend owns this house now!” I just…

I Was a Waitress Who Secretly Fed Four Orphans for 10 Years. I Lost My Job, My Home, and My Hope. Then, a Black SUV Arrived in the Night. What They Handed Me… I’m Still Shaking.

I Was a Waitress Who Secretly Fed Four Orphans for 10 Years. I Lost My Job, My Home, and My Hope. Then, a Black SUV Arrived in…

My sister dumped her baby on my doorstep, then disappeared. My parents said, “She’s your burden now.” 10 years later, they sued me for custody, claiming I kept them apart. But when I handed the judge a sealed folder, his eyes widened. Then he asked, “Do they even know what you have?” I just nodded and got ready to speak.

My sister dumped her baby on my doorstep, then disappeared. My parents said, “She’s your burden now.” 10 years later, they sued me for custody, claiming I…

“I told you, sir… he’s been sitting there since dawn.” The bailiff’s voice cracked as he pointed toward the courtroom door.

“I told you, sir… he’s been sitting there since dawn.” The bailiff’s voice cracked as he pointed toward the courtroom door.Outside, a golden retriever sat motionless on…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *