Nửa đêm, con rể gọi điện bảo bố vợ mang con gái về dạy lại, 15 phút sau ông có mặt và mang theo một thứ khiến con rể ch//ết lặ//ng…

Nửa đêm, con rể gọi điện bảo bố vợ mang con gái về dạy lại, 15 phút sau ông có mặt và mang theo một thứ khiến con rể ch//ết lặ//ng…

Gần nửa đêm, mưa phùn lất phất bên ngoài. Trong căn phòng khách lạ/nh lẽ/o, không khí căng như dây đàn. Huy – con rể ông Minh – đứng giữa nhà với gương mặt hầm hầm, còn vợ anh, Linh, đang ngồi bệt dưới đất, mắt hoe đỏ vì khóc.

– Em không có s/ai! Em gửi tiền cho mẹ ru//ột em, đó là chuyện bình thường! – Linh nghẹn giọng.

Huy gằn lên:

– Bình thường? Làm vợ mà dám qua mặt chồng? Nhà này ai kiếm tiền, ai có tiếng nói? Cô giỏi quá rồi, gọi bố cô đến mà dạy lại con gái ông ấy đi!

Không suy nghĩ thêm, Huy rút điện thoại, bấm số ông Minh.

– Bố à, con xi/n l/ỗi gọi muộn, nhưng nhờ bố sang đón Linh về. Con thấy bố cần dạy lại con gái mình trước khi gả người ta đi làm vợ.

Đầu dây bên kia im lặng vài giây. Giọng ông Minh trầm và ngắn gọn:

– Ừ, mười lăm phút nữa bố sang.

Đúng 15 phút sau, tiếng xe hơi dừng trước cổng. Huy bước ra, trên môi vẫn là nụ cười nhạt pha chút đắ/c thắ/ng. Anh đang tưởng tượng cảnh ông Minh lôi Linh về nhà, ră/n d/ạy một trận nên thân.

Nhưng vừa mở cửa, Huy s/ững n/gười…

…vì ông Minh không chỉ đến một mình.
Trên tay ông là một chiếc vali kéo lớn, cũ nhưng nặng trĩu, và một phong bì dày cộm. Gương mặt ông không giận dữ, không la hét – chỉ lặng lẽ, dửng dưng đến lạ thường.

– “Chào con.” – Ông Minh cất giọng trầm ổn. “Bố đến đón Linh như con yêu cầu.”

Huy nuốt nước bọt, gượng cười:

– “Dạ… bố đừng hiểu lầm. Con chỉ nghĩ… vợ con cần được nhắc nhở. Cô ấy gửi tiền cho mẹ đẻ mà không bàn với con, nhà thì còn bao việc.”

Ông Minh không đáp. Ông đặt vali giữa phòng khách, rồi mở khóa cạch một tiếng. Trong vali là một loạt tập hồ sơ, sổ đỏ, chứng nhận quyền sở hữu, và trên cùng là một cuốn sổ tiết kiệm có số dư hiện tại… gần 5 tỷ đồng.

Ông nhìn thẳng vào Huy, ánh mắt sắc lạnh:

– “Con nói nhà này ai kiếm tiền? Ai có tiếng nói?”

Huy giật mình.

Ông Minh chậm rãi đặt tay lên từng tờ giấy:

– “Căn nhà con đang ở – là bố đứng tên mua.
Chiếc xe con đang lái – cũng là bố tặng lúc cưới.
Thậm chí nửa vốn mở công ty cho con – là tiền bố đứng ra vay mượn, trả dần từng tháng.
Giờ con nói Linh không có quyền, chỉ vì nó gửi vài triệu cho mẹ ruột?”

Huy tái mặt.

Ông Minh ngồi xuống ghế, rút ra phong bì, đặt lên bàn:

– “Đây là đơn đề nghị chuyển toàn bộ tài sản lại cho Linh – chính chủ. Con có thể xem.”

Huy vội lắc đầu, mồ hôi túa ra:

– “Bố… con không có ý đó… Con chỉ nóng giận, con—”

– “Không.” – Ông Minh ngắt lời. “Con không nóng giận. Con coi thường vợ mình. Con nghĩ nó sống nhờ vào con, nên con có quyền răn dạy, quyền quát nạt giữa đêm khuya.
Nhưng con sai. Từ đầu đến cuối, con chỉ đang tiêu tiền của nhà vợ mà không hay biết.”

Linh vẫn ngồi im lặng, nước mắt đã khô. Cô không ngước lên, chỉ siết chặt tay.

Ông Minh quay sang con gái, nhẹ nhàng:

– “Con có thể đi với bố, hoặc ở lại – tùy con quyết định. Nhưng nếu con ở lại, bố muốn chắc rằng từ nay, không ai dám hạ thấp con chỉ vì con làm vợ.

Huy nghẹn họng, mặt cắt không còn giọt máu. Anh từng nghĩ mình “trên cơ”, nhưng giờ anh mới biết: người phụ nữ trầm lặng anh tưởng dễ bắt nạt, chính là người đang đứng giữa mọi giá trị anh có.

 Đêm đó, Linh thu dọn đồ đạc. Cô đi cùng cha mình.
Còn Huy, ở lại trong ngôi nhà sang trọng mà bỗng dưng trở nên trống rỗng và lạnh ngắt.

Mỗi tiếng đóng cửa, kéo khóa vali… như từng hồi chuông nhắc anh rằng: Một người phụ nữ biết tự trọng, có cha bảo vệ, sẽ không bao giờ để ai coi thường mình – dù chỉ một lần.

Related Posts

Đêm tân hôn, chồng đưa tôi vào căn phòng đã khóa kín suốt 20 năm, sự thật bên trong khiến tôi muốn đ:;ạp tung cửa bỏ chạy…

Đêm tân hôn, chồng đưa tôi vào căn phòng đã khóa kín suốt 20 năm, sự thật bên trong khiến tôi muốn đ:;ạp tung cửa bỏ chạy……

Xe ta;/ng vừa mới lăn bánh được 5 phút thì điện thoại của người m-/ất trong quan tài reo vang không ngớt, cả xe vội vàng dừng lại để mở nắp bỏ điện thoại ra thì không ngờ người gọi tới chính là…

Xe ta;/ng vừa mới lăn bánh được 5 phút thì điện thoại của người m-/ất trong quan tài reo vang không ngớt, cả xe vội vàng dừng…

Người mẹ m;/ất vì đu;/ối nước, cả gia đình mang về nhà a-n tá/ng – nhưng đến lúc cho vào q;/uan tà/i thì đứa con 5 tuổi chỉ tay hét lên “mẹ bảo không phải”…

Người mẹ m;/ất vì đu;/ối nước, cả gia đình mang về nhà a-n tá/ng – nhưng đến lúc cho vào q;/uan tà/i thì đứa con 5 tuổi…

Ph/ục v/ụ mẹ chồng 15 năm, bà để lại 3 căn nhà cho em dâu – tôi nhặt cái ca cũ bà v/ứt đi khiến cả nhà phát s//ốc…

Tôi về làm dâu từ khi còn rất trẻ, mới hai mươi ba tuổi. Chồng tôi là con trai trưởng trong gia đình ba anh em, nên…

Có 4 người con thành đạt và căn nhà tận 3 tỷ đồng ở trung tâm, tôi vẫn chọn vào viện dưỡng lão, tưởng êm đềm hưởng tuổi già đỡ đau đầu với con cháu nhưng nào ngờ đâu…

Có 4 người con thành đạt và căn nhà tận 3 tỷ đồng ở trung tâm, tôi vẫn chọn vào viện dưỡng lão, tưởng êm đềm hưởng…

Mẹ vợ lên chăm con ở cữ, lúc bà về thấy vợ dúi cho bọc đồ to tướng, tôi giật lại xem thì tung ra giữa nhà, thứ bên trong khiến tôi xấu hổ ê chề… nhưng đó mới chỉ là khởi đầu cho một sự thật mà tôi chưa từng dám nghĩ đến.

Mẹ vợ lên chăm con ở cữ, lúc bà về thấy vợ dúi cho bọc đồ to tướng, tôi giật lại xem thì tung ra giữa nhà,…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *