Chồng bỏ đi, con dâu ở lại chăm mẹ chồng li/ệt suốt 20 năm và cái kết bất ngờ

Chồng bỏ đi, con dâu ở lại chăm mẹ chồng li/ệt suốt 20 năm và cái kết bất ngờ

Ngày chồng đi, Hoa mới 25 tuổi. Anh sang nước ngoài làm việc rồi mất liên lạc. Hoa khóc nhiều, nhưng vẫn lau nước mắt để nấu cháo cho mẹ chồng. Bà bị tai biến, nằm một chỗ, mọi sinh hoạt đều nhờ Hoa.

Đã tạo hình ảnh

Ai cũng khuyên Hoa về ngoại, xây dựng cuộc sống mới. Nhưng Hoa chỉ cười. Từ khi về làm dâu, mẹ chồng luôn thương yêu Hoa như con gái. Có lần Hoa ốm nặng, bà ngồi bên giường trông suốt đêm, canh thuốc canh nước. Những lúc Hoa buồn tủi, bà chỉ nhẹ nhàng nắm tay: “Có mẹ ở đây.”

Thế là Hoa ở lại. Ngày ngày cơm nước, giặt giũ, vệ sinh, tập vật lý trị liệu cho bà. Trời lạnh, bà run rẩy, Hoa xoa dầu, sưởi ấm tay chân cho bà ngủ ngon. Có hôm Hoa mệt lả, vẫn cố nấu cháo, bón từng thìa. Bà nhìn Hoa, đôi mắt ánh lên niềm thương khó nói.

20 năm trôi qua, mái tóc Hoa điểm sợi bạc. Người ta trong xóm bảo: “Đời này mấy ai được như nó.” Có người thương muốn cưới, nhưng Hoa lắc đầu: “Còn mẹ, con chưa đi được.”

Một ngày, mẹ chồng yếu dần. Bà gọi Hoa đến, nắm tay run run:

“Mẹ… cám ơn con. Mẹ giấu con một chuyện.”

Bà thở hổn hển. Hoa ghé tai gần miệng bà. Bà thì thào:

“Ngày chồng con muốn ly dị, nó bảo mẹ ký đơn. Mẹ không chịu, nó giận bỏ đi. Mấy năm trước, nó gặp tai nạn… đã mất rồi. Bên kia gửi tro cốt về, mẹ để dưới bàn thờ.”

Tim Hoa nhói lên, nhưng nước mắt đã cạn từ lâu. Bà lại bảo:

“Trong tủ mẹ có sổ đỏ, mẹ để lại cho con. Mẹ không có con gái, con chính là con gái của mẹ.”

Bà ra đi thanh thản. Ngày đưa tang, cả xóm đến tiễn, ai cũng thương Hoa khóc nghẹn bên linh cữu.

Sau đó, Hoa mở tủ. Ngoài sổ đỏ, còn một cuốn sổ tiết kiệm hơn 2 tỷ đồng. Bà đã dành dụm từ tiền cho thuê đất, bán mảnh vườn nhỏ, tiết kiệm từng đồng trợ cấp, tất cả ghi tên Hoa.

Ngày giỗ đầu mẹ chồng, Hoa sửa sang lại căn nhà, mở quán cháo nhỏ trước sân, đặt tên “Quán Cháo Mẹ Hoa”. Ai ăn cũng trả tiền tùy tâm. Có người hỏi sao không bán giá cao để giàu. Hoa chỉ cười:

“Ngày xưa mẹ chồng tôi sống nhờ cháo tôi nấu. Giờ tôi bán cháo nuôi thân, giúp người, là đủ rồi.”

Chiều hôm ấy, quán đông khách. Trong góc, một bà cụ run run ăn tô cháo nóng. Bà cụ nói: “Con ơi, cháo này ngon quá. Ăn mà thấy ấm lòng.”

Hoa nhìn cụ, nước mắt rưng rưng, nhớ tới mẹ chồng. Cô cúi đầu:

“Dạ, cháo này, con nấu bằng tất cả yêu thương con từng nhận được.”

ctv

Related Posts

Đã tìm ra s;ai s;;ót của EVN trong việc ghi chỉ số điện dẫn đến tiền điện tăng vọt trong quá khứ, đây không phải lần đầu: Vậy là đã rõ

Tập đoàn Điện lực Việt Nam (EVN) đã yêu cầu các tổng công ty điện lực chỉ đạo các công ty thành viên nghiêm túc tiến hành…

Đã rõ lý do tiền điện tháng 6 tăng vọt bất ngờ dù tiêu thụ ít hơn tháng trước

EVN yêu cầu rà soát các trường hợp khách hàng có sản lượng điện năng hoặc hóa đơn tiền điện tăng bất thường trong kỳ hóa đơn tháng 6.2025….

Tôi giữ một chiếc bút thầy từng làm rơi, cẩn thận cất trong hộp bút như một báu vật

Năm tôi 17 tuổi, trái tim non dại lần đầu biết rung động. Thầy giáo dạy văn, với giọng nói trầm ấm và ánh mắt sâu thẳm,…

Về quê khảo sát dự án, CEO thành đạt tình cờ gặp bé gái nhặt ve chai và phát hiện ra sự thật ch-ấn đ-ộng về mối tình đầu…

Duy ngồi trong chiếc xe hơi sang trọng, lướt qua những cánh đồng lúa xanh mướt trải dài vô tận. Cơn gió đồng nội mang theo hương…

Cô giáo không chồng nhận n;;uôi 2 cậu học trò m;;ồ c;;ôi cả cha lần mẹ từ khi 7 t;;uổi, 22 năm sau nhận được thành quả mỹ mãn

Cô Hạnh là giáo viên tiểu học, dạy văn ở một trường làng vùng ven sông Hậu. Người phụ nữ gần 30 tuổi ấy sống một mình,…

Cậu Bé Bán Vé Số 10 Tuổi Lao Xuống Ruộng Cứu Nữ Tỷ Phú Gặp Nạn – Và Cái Kết Khiến Ai Cũng Rưng Rưng

Cậu Bé Bán Vé Số 10 Tuổi Lao Xuống Ruộng Cứu Nữ Tỷ Phú Gặp Nạn – Và Cái Kết Khiến Ai Cũng Rưng Rưng Minh –…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *