Cụ bà ăn mặc giản dị đi máy bay nhờ cô tiếp viên lấy cho ly nước nhưng bị từ chối…sau khi hạ cánh cô lập tức bị sa thải…hóa ra bà chính là …

Ngày Vy mới về làm dâu, mọi thứ với cô giống như một bài kiểm tra không hồi kết.

Mẹ chồng chê cô “nhỏ người, tay chân vụng về, nấu ăn dở, giọng nói thì lười biếng như người không có sức sống”.
Chị Hai – vợ của anh trai Quân – thì chẳng tiếc lời mỉa mai: “Không biết anh Quân nghĩ gì mà cưới cô này, học hành cũng thường, nhà chẳng có gì, xài đồ gì cũng rẻ tiền…”

Vy có buồn. Cô kể với chồng.
Nhưng Quân lúc nào cũng nhẹ nhàng:

“Em nhạy cảm quá. Mẹ không có ý gì đâu. Còn chị Hai thì tính hay nói thẳng, chứ không ghét bỏ gì em.”

Dần dần, Vy học cách im lặng. Có những lúc, cô thấy mình như người ngoài cuộc trong chính nhà chồng. Người ta cưới cô về, không phải để thương yêu, mà để sai bảo và xét nét.

Nhưng cô vẫn cố gắng. Vì chồng.

Cho đến sáng nay.

Một buổi sáng Chủ nhật bình thường, cả nhà đông đủ. Vy vừa đưa chén cháo cho mẹ chồng xong thì nghe tiếng chị Hai lanh lảnh:

“Vy, lau lại nhà bếp đi, sàn trơn quá! Rồi đem đồ trong giỏ đi giặt luôn nha.”

Mẹ chồng chưa kịp nói, bà đã chen vào:

“Cái váy hôm qua tao mới giặt mà còn dính bẩn! Không biết ai phơi kiểu gì để gió thổi bay xuống đất. Lười như ma đói!”

Vy chưa kịp phản ứng, bà đã giật lấy cái váy trong rổ đồ, đập mạnh lên tay cô:

“Đây, tự nhìn đi! Giặt lại! Giặt tay cho tôi, đừng có đổ vô máy như người vô học!”

Vy đau điếng, bàn tay đỏ ửng, mi mắt khẽ rung. Cô ngẩng lên, chạm đúng ánh mắt Quân – người chồng của cô – đang đứng ở cầu thang tầng hai, nãy giờ chứng kiến tất cả.

Anh chưa xuống, nhưng khuôn mặt đã cứng lại.

Khi Quân bước vào phòng khách, cả nhà vẫn chưa nhận ra sự hiện diện của anh. Anh chỉ đứng đó một giây ngắn ngủi… rồi cất tiếng:

“Cô ấy là con dâu, là vợ con chứ không phải ô sin mà mẹ với mấy bà thích sai gì thì sai!”

Giọng anh rắn chắc, rõ ràng, như vừa nén qua hàng trăm lần im lặng trước đó. Không ai dám nói gì.

Bà Hòa lắp bắp:

“Quân… sao con ăn nói với mẹ kiểu đó…”

Anh nhìn mẹ mình. Không còn là cái nhìn rụt rè thường thấy, mà là ánh mắt của một người đàn ông đã quá sức chịu đựng.

“Mẹ nghĩ con không biết gì sao? Con nhịn vì nghĩ mẹ già rồi, em dâu thì trẻ người non dạ. Nhưng mẹ nói con nghe đi – có người mẹ chồng nào coi con dâu như người làm, để cho chị dâu mắng chửi như vậy mà không lên tiếng không?”

Related Posts

Chị L sống cùng hai đứa con ở một căn nhà nhỏ ven chân núi, nơi đất đai nghèo nà//n nhưng tình người vẫn còn ấm

Chị L sống cùng hai đứa con ở một căn nhà nhỏ ven chân núi, nơi đất đai nghèo nàn nhưng tình người vẫn còn ấm. Chị…

Mưa dầ//m dề suốt ba ngày ba đêm. Cả thôn Vạn ngập chìm trong nước “bố ơi bố mất rồi con biết làm sao”

Bố ơi, sao lại khổ thế này…” Mưa dầm dề suốt ba ngày ba đêm. Cả thôn Vạn ngập chìm trong nước. Lũ lên nhanh như quét…

“Rồi bọn nó cũng chống lầy hết ở đó mà nuôi nổi ông…”

Vợ mất khi cô con út mới chỉ tròn 6 tháng tuổi. Hôm ấy, trời đổ mưa lớn, căn phòng bệnh viện lạnh buốt hơn bình thường….

Có 6 cô con gái xinh đẹp, tài giỏi nhưng bố tôi vẫn đau đáu chuyện “không có thằng chống gậy”. Ông làm 1 việc khiến cả nhà náo loạn còn hàng xóm xôn xao bàn tán…

Có 6 cô con gái xinh đẹp, tài giỏi nhưng bố tôi vẫn đau đáu chuyện “không có thằng chống gậy”. Ông làm 1 việc khiến cả…

“Táo” quân đời thực, một vợ sống cùng 2 chồng: Tuyên bố chuyện “chă:n g//ối” gây chấn động “2 ch/ày g/iã 1 cối” vẫn hạnh phúc vô cùng

Chuyện một vợ – 2 chồng hay một vợ – 3 chồng không còn xa lạ đối với người dân ở các tỉnh miền Tây. Vì nơi đây khá…

Phim nhhh:ợ:n người già //ngày càng được ưa chuộng tại Nh/ật lý do khiến bao người bật ngửa ngỡ ngàng!

Trong trang phục khỏe khoắn, thiếu nữ tự tin thả dáng trước ống kính. Làn da nâu gợi cảm, thân hình chuẩn cùng gương mặt hút hồn…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *