Cô Bích giáo viên giỏi vì phải chăm cha mẹ và các em nên cô không lấy chồng, thương 2 chị em Cúc và Bằng bố mất sớm, mẹ bỏ đi nên cô đã nhận nuôi…20 năm sau cô nhận cái kết quả ngọt…

ô Bích là một giáo viên dạy Văn ở một trường trung học nhỏ thuộc miền quê yên ả. Cô đã ngoài ba mươi tuổi từ lâu, mái tóc đã điểm sợi bạc, nhưng giọng nói vẫn nhẹ nhàng, ánh mắt vẫn chan chứa yêu thương. Cô là một trong những giáo viên giỏi nhất trường, nhiều năm liền được học sinh và đồng nghiệp yêu mến. Nhưng ít ai biết, đằng sau dáng vẻ điềm đạm và sự tận tụy ấy là một cuộc đời đầy hy sinh.

Từ khi còn trẻ, cô Bích đã phải gác lại ước mơ riêng để ở nhà chăm sóc cha mẹ già yếu và ba người em còn đang tuổi ăn học. Cha cô là thương binh, mẹ thường xuyên đau ốm. Cô là chị cả, gánh nặng gia đình đặt hết lên đôi vai nhỏ bé ấy. Cô không lấy chồng, không phải vì không ai yêu thương, mà vì cô không đành lòng để cha mẹ và các em bơ vơ.

Cuộc sống cô càng thêm bận rộn khi một ngày nọ, hai chị em Cúc và Bằng – học sinh lớp cô chủ nhiệm – đứng lặng lẽ cuối sân trường trong một buổi chiều mưa. Bố hai em mất vì tai nạn, mẹ bỏ đi biệt tích. Khi cô đến gần hỏi han, Cúc chỉ biết ôm chặt tay em trai mà khóc nấc. Cô Bích không đành lòng. Cô về xin phép gia đình rồi đón hai chị em về nuôi như con ruột. Từ hôm đó, nhà cô đông thêm hai đứa trẻ – thiếu thốn tình thương nhưng đầy nghị lực.

Cô Bích lo cho các em ăn học, dạy dỗ như con đẻ. Cúc lớn hơn, hiểu chuyện, sớm phụ cô việc nhà. Còn Bằng thì thông minh, ngoan ngoãn, học rất giỏi. Cô vẫn ngày ngày đứng lớp, tối về lại soạn bài, chăm sóc các em, không than vãn một lời. Nhiều người thương cô đơn lẻ, nhưng cô chỉ cười: “Tôi không cô đơn, tôi có một gia đình rồi mà”.

Thời gian trôi nhanh, hai mươi năm thấm thoắt qua. Cúc giờ đã lập gia đình, làm giáo viên mầm non, còn Bằng – cậu bé ngày nào – vừa báo tin đậu bác sĩ nội trú Bệnh viện Chợ Rẫy, nơi cậu mơ ước từ thuở nhỏ. Trong buổi lễ tri ân thầy cô tại trường cũ, Bằng bước lên sân khấu, đôi mắt rưng rưng:

“Cô Bích không sinh ra em, nhưng cô là người mẹ tuyệt vời nhất. Cô dạy em biết sống tử tế, biết ước mơ và cố gắng. Nếu không có cô, sẽ không có em ngày hôm nay…”

Cả khán phòng lặng đi, rồi vỗ tay như sấm. Cô Bích ngồi hàng ghế đầu, mắt đỏ hoe, nắm chặt tay Cúc. Cô không nói gì, chỉ mỉm cười, nụ cười rạng rỡ như một đóa hoa giữa mùa xuân.

Cô đã sống cả đời vì người khác – và cuối cùng, nhận về một mùa quả ngọt.

Related Posts

When Her Mother-in-Law Pulled the Chair Out from Under Her at a Family Dinner, the Eight-Months-Pregnant Woman Fell Hard — and the Scream That Followed Stopped Every Conversation in the Room…

When Her Mother-in-Law Pulled the Chair Out from Under Her at a Family Dinner, the Eight-Months-Pregnant Woman Fell Hard — and the Scream That Followed Stopped Every…

“Sometimes, silence carries more power than any pu:nch.”

“Sometimes, silence carries more power than any pu:nch.”Malik Turner adjusted the collar of his worn school uniform as he looked at himself in the mirror. It was…

The poor Black boy asked the paralyzed millionaire, ‘Can I cure you in exchange for that leftover food?’ She smiled — and then everything changed…

The poor Black boy asked the paralyzed millionaire, ‘Can I cure you in exchange for that leftover food?’ She smiled — and then everything changed…On a scorching…

53 Bikers Showed Up To A Homeless Veteran’s Funeral When His Own Children Refused To Claim His Body…

“No one came to claim the body.”Those were the words that haunted Tom Harris, the funeral director in Dayton, Ohio, as he stared at the manila file…

Just one hour after the burial, a 7-year-old boy insisted that his father dig up his mother’s grave — and the moment the coffin was opened, everyone held their breath….

Just one hour after the burial, a 7-year-old boy insisted that his father dig up his mother’s grave — and the moment the coffin was opened, everyone…

Thousands of Bikers Rode for One Little Boy — and Gave Him the Happiest Day of His Life…

Thousands of Bikers Rode for One Little Boy — and Gave Him the Happiest Day of His Life…“Mom, will I ever ride a motorcycle someday?”The question came…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *