Đàn lợn 5 con cứ đúng 3h sáng là kêu ầm lên không hiểu lý do, cho đến 1 ngày hàng xóm ra đứng canh từ 1h thì thấy…

Ở một làng quê yên bình ven triền đê, có một trại chăn nuôi nhỏ của ông Hòa – một người nông dân hiền lành, cẩn thận và yêu động vật. Trong chuồng sau nhà, ông nuôi đúng 5 con lợn. Không có gì đặc biệt ở chúng – tròn trịa, hồng hào, ăn khỏe, ngủ ngoan. Nhưng kể từ đầu tháng Ba âm lịch, mỗi đêm vào đúng 3 giờ sáng, cả năm con lợn bỗng đồng loạt kêu gào, rống lên inh ỏi như thể có ai đ;;á;;nh đậ;;;p hay đang bị ai đó đ;;e d;;ọ;a.
Lúc đầu, ông Hòa nghĩ chúng bị đói. Ông dậy sớm, cho ăn thêm. Không thay đổi. Hôm sau ông kiểm tra chuồng, trải thêm rơm, để máy sưởi, rải thuốc khử khu;;ẩ;;n – vẫn vậy. Cứ 3h sáng là cả năm con rống lên, bất kể đêm mưa gió hay trăng sáng. Đặc biệt, tiếng kêu ấy không giống tiếng lợn thường ngày – nó lạ, kéo dài, đ’;;a;;u đớ;;n và có phần… a;;i o;;á;;n.
Tin đồn lan nhanh. Người trong làng bắt đầu rỉ tai nhau: “Chuồng lợn nhà ông Hòa có m;;;a”, “Chắc trước đây là bãi th;;;;a m;;;a. Có người khuyên ông mời thầy c;;ú;;;;ng, có người lại bảo nên bán lợn đi cho đỡ rắc rối. Nhưng ông Hòa là người duy lý, không tin chuyện tâ;;m li;;nh. Ông quyết tự mình làm rõ.
Một đêm trăng muộn, ông Hòa lặng lẽ giấu mình trong chuồng lợn từ 2h sáng. 2h30, mọi thứ yên ắng. 2h45, gió bỗng nổi lên nhẹ nhẹ. Đúng 3h, không cần ai báo, năm con lợn cùng lúc dự;;ng đ;;;;ứng, rồi rú lên khản đặc. Ông Hòa run bắn – vì lúc đó, ông nghe rõ ràng giữa những tiếng rống là… một giọng cười kh;;e kh;;ẽ……